KHÚC TỰ TÌNH BIỂN, CÁT,....VÀ TÔI
Khúc tự tình Biển, Cát, và... Tôi
Như là những trải dài tâm sự
Biển mênh mang tới lui vô lự
Hạt cát buồn muốn biển cuốn ra khơi
Tôi ngồi đó nghĩ đời cô quạnh
Muốn cùng như sóng biển vẫy vùng
Mang theo mình những khát vọng mông lung
Như bờ cát vô cùng mờ ảo
Anh bỗng muốn hóa thân thành sóng biển
Quyện vào em hạt cát bên bờ
Rồi cùng nhau ta dệt những mộng mơ
Cùng thăm viếng đôi bờ thơ mộng
Hạt bụi nào rồi cũng hóa hư không
Con biển lớn ngao du hoài không mõi
Kiếp nhân sinh cũng u hoài mong mỏi
Thoát thăng trầm chống chọi cùng bão giông
"Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để ngày mai tôi về làm cát bụi...."
Nghe xa xăm mà cũng là gần gũi
Biển cát mềm, em thanh tú cao sang
Quốc Thái
Họa ý thơ Tuệ Tâm
BIỂN - CÁT và TÔI
Tôi đã muốn hóa thân thành hạt cát
Để sóng trào rửa nhạt nỗi âu lo
Khi phơi mình giữa trưa hè nắng nỏ
Lúc trầm ngâm dưới làn nước trong veo
Giữa bình yên nghe gió rít thông reo
Mặc con sóng vẫn eo xèo bờ cát
Khúc tự tình hàng đêm nghe biển hát
Biển Cát bên nhau chung thuỷ mặn mòi...
Giữa đêm tối hay vừng dương chiếu rọi
Mặc những ưu phiền no đói hư vinh
Cát lặng yên nghe biển cả tâm tình
Lúc rì rầm khi gào thét cuồng phong...
Vẫn trầm tư bình thản chẳng chờ mong
Như lời ca bồng bềnh ai đó hát
Về kiếp người... từ cát bụi vô tâm
Lúc khoan thai khi khắc khoải phiêu bồng:
" Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai tôi về làm cát bụi
Ôi! …Cát bụi mệt nhoài..."
Duyên nợ nào Biển... Cát và tôi !?
Tuệ Tâm
30.10.2020
Mượn ảnh của TT để minh họa
(ảnh có chữ ký của chủ nhân)
No comments:
Post a Comment