Saturday, November 28, 2020

CÁI CHẾT CỦA MỘT SÂN BANH

 CÁI CHẾT CỦA MỘT SÂN BANH

Ai vô tình giết chết một sân banh

Như kiếp người đời luân hồi xoay chuyển

Khi cằn khô đã không còn uyển chuyển

Dẫu một thời điên đảo bao trái tim


Ai nỡ lòng giết chết một sân chơi

Khi chốn ấy là dòng đời hữu ích

Mỗi ngày qua luôn mang điều tích cực

Cho tiếng cười cùng tiếng nói lương tri


Ai cũng nghĩ sân bất dịch bất di

Các cầu thủ hăng say luyện thi đấu

Mỗi ngày qua là một điều ghi dấu

Lắm ân tình, lắm hiểu thấu bạn ta


Mới hôm qua còn vang tiếng chung nhà

Mà hôm nay đã hai đường đôi ngã

Sân banh kia lệ buồn rơi lả chả

Khóc cho đời, cho thân phận nhỏ nhoi


Giờ sân vắng, đám cỏ mọc lôi thôi

Thiếu tiếng nói, không tiếng cười nhân ái

Bởi vì ai mà bóng sân tệ hại

Kiếp u buồn tê tái tận tâm can


Ai giết sân banh khỏi tiếng an lành

Cho đấu thủ hết còn tranh quả bóng

Cũng bởi mê một cõi đời ô trọc

Sân chơi thành một bãi đất tha ma

Quốc Thái


Họa ý một bài thơ của ts TT


AI VÔ TÌNH GIẾT CHẾT MỘT 

DÒNG SÔNG


Có một dòng sông vừa mới qua đời 

Như bao kiếp luân hồi xưa nay thế

Chỉ còn lại đôi bờ xác xơ hoang phế

Cồn thanh tân nay cũng đã hoang tàn


Soi đôi bờ tàn tạ bóng dung nhan

Như hoang mạc bãi cát đời cỏ úa

Mới ngày nao ngọt mềm như dải lụa

Nay cạn trơ nứt nẻ cả bước chân


Không người qua heo hút nẻo đường trần

Mưa gục khóc bởi những điều lầm lỗi

Nắng dày vò lắt lay ngàn câu hỏi

Nước lạc nguồn sông chết bởi niềm tin


Mới hôm qua còn tắm mát mọi miền

Vang tiếng sóng cá từng đàn bơi lội

Đám lạc nhân vẫn ào ra tắm gội 

Cố vớt tìm chút hơ hải ngày thơ


Giờ bến cạn con thuyền đã bơ vơ

Không còn nữa chiều dập dìu sóng hát

Cho bãi ngô đang vào mùa trĩu hạt

Sông qua đời cây ngã rạp chết khô


Ai Giết sông chỉ bởi một nấm mồ

Dựng ghềnh thác ở miền vô thức

Cố đãi tìm trong những điều vô thực

Chắc kiếm tìm tóc bạc cả dòng trôi...

Tuệ Tâm


25.11.2020


No comments:

Post a Comment