ÁO TRẮNG EM VỀ
(nối thơ Thảo Bùi và Quốc Thái)
“Em đi áo mỏng buông hờn túi
Dòng lệ thơ ngây có dạt dào”
Em về áo trắng anh thương nhớ
Cảm giác yêu thương quá ngọt ngào
Em vể áo trắng vương màu nắng
Màu của yêu thuong lắng tâm tư
Em về còn chút dư âm đắng
Của tháng ngày qua mặn đắng môi
Em về đánh cắp tim anh đó
Nhớ thuở ngây thơ tuổi học trò
Áo trắng tinh khôi nhiều mộng mị
Xao xuyến lòng anh kẻ dại khờ
Ngày ấy em đi nhẹ qua đời
Có người ngơ ngẩn lẫn chơi vơi
Chênh vênh trống vắng nào anh biết
Một kẻ dại khờ mãi xa xôi...
Hôm nay tìm thấy bóng hình rồi
Của thuở tròn trăng thương nhớ ôi
Áo trắng trinh nguyên em vẫn giữ
Cho anh được ngắm đến muôn đời
Thảo Bùi và Quốc Thái
(Ra thơ Thảo Bùi, tiếp nối Quốc Thái)
No comments:
Post a Comment