LÀ THI NHÂN
Là thi nhân nghĩa là mang chữ sĩ
Dùng trí não để diễn đạt nghĩ suy
Dùng câu thơ để đả kích thị phi
Dùng ngòi bút để ghi lòng nhân ái
Là thi nhân chớ đừng mang chữ sỉ
Mượn vần thơ để đánh chỉ tô son
Mượn câu thơ để nịnh hót cúi lòn
Hay dùng bút để bòn tình lừa ái
Là thi nhân hẳn có lòng nhân ái
Đừng tự cao viết chữ đại cho mình
Đừng dạy đời bằng những thứ ảo vinh
Vì chính ta là người kinh độc giả
Là thi nhân chớ đừng nên thực giả
Khi bản thân chả là một thứ chi
Mà luôn mồm và đặt bút xuống ghi
Câu đạo đức dạy đời xa nhục dục
Là thi nhân hẳn là được giáo dục
Bởi vì ta đem câu chữ cho đời
Viết nên bài để người đọc nghĩ suy
Không sáo rỗng như tình trong giấc mộng
Là thi nhân ắt tâm luôn lắng đọng
Nghe lời khen, chê của bạn đọc mình
Đừng vì cái tôi tôn ảo hư vinh
Sẽ đánh mất cái tình bao độc giả
Là thi nhân chắc tâm không vội vã
Khi ta nhận sỉ vả hoặc lời khen
Bởi vì đó là cảm nhận thân quen
Hay cảm xúc của người xem bạn viết
Là thi nhân ắt lòng không bị điếc
Không bao che những việc trái đời thường
Không tự mình gây nên những tai ương
Không hung hãn như những phường xó chợ
Tôi không là thi nhân nên nghĩ sao nói vậy
Không hài lòng, xem như tôi viết bậy mà thôi
Quốc Thái
*
Nương theo câu chữ Tuệ Tâm
Viết lên vài ý như thầm sẻ chia
LÀ THI SĨ...
Là thi sĩ sống đời cùng con chữ
Dâng cho đời những thi phẩm thơ ca
Để cùng nhau hoan hỉ khúc tình ca
Giữa cuộc sống bộn bề bao khó nhọc
Là thi sĩ phải dùng câu dùng chữ
Chém kẻ thù không một chút nương tay
Phê phán thói đời mộng mị, đắm say
Giữa cuộc người đầy phù du, cám dỗ
Là thi sĩ cần hiểu từng câu chữ
Viết cho đời hay viết để phô danh
Viết để đời hay viết để đua tranh
Giữa chốn nhân gian muôn ngàn người đọc
Là thi sĩ phải là người có học
Hiểu nghĩa, tình, đức, hạnh, mỹ, công, dung
Đừng bao giờ vô thức viết lung tung
Coi thiên hạ chín tỷ người như cỏ rác
Là thi sĩ đừng bao giờ trụy lạc
Lấy thi ca che đậy ái, sân, si
Ảo tưởng mình chính là bậc tu di
Khoác con chữ lập lờ thành tiên, phật
Là thi sĩ hãy sống cho chân thật
Đừng dối lừa cả người thật lòng thương
Lời xin lỗi giống như một chén tương
Hết lại rót, hết lại mua ngoài chợ
Là thi sĩ đừng để người khinh là mọi rợ
Không biết trọng tôn nhân cách của chính mình
Đùa với chữ tạo ra nghiệp nhục vinh
Mà vẫn cứ nhởn nhơ, trơ sỏi đá
Là thi sĩ phải tốt tươi như hoa lá
Xứng với những bài thơ rút ruột tằm tơ
Để bạn bè không ngoảnh mặt ngó lơ
Bởi có lúc họ đã xem mình như thần tượng
Em không là thi sĩ...nên câu từ luộm thuộm
Mong mọi người đừng ném đá, cười chê...
Tuệ Tâm
08.11.2020 TT cảm tác @
No comments:
Post a Comment