KHÚC MƯA BUỒN
Bỗng tiếng mưa rơi nhớ thẩn thờ
Tình duyên kết thúc mấy ai ngờ
Do nghèo đã phải chôn niềm ước
Bởi khó nên đành cất mộng mơ
Thế giới nhân sinh đầy giả tạo
Trần gian cõi tạm lắm ngu ngơ
Thôi về vụt khối sầu tan vỡ
Bỏ lại sau lưng kẻ hững hờ.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment