BUỒN
(họa bài BUỒN của TT)
Buồn cảnh âu sầu chợ quạnh hiu
Buồn mây giấu nắng trớ trêu nhiều
Buồn đôi mắt ngọc thôi thinh lặng
Buồn nụ cười xinh vẫn tịch liêu
Buồn thế gian sầu trong đại dịch
Buồn nhân loại khổ giữa đời liều
Buồn thương chốn ấy luôn còn quyện
Buồn quá con người một kiếp yêu!
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment