BÊN CÀ PHÊ ĐẮNG NHỚ EM
Cà phê từng giọt nhỏ rơi
Từng giọt nghe đắng như đời luôn say
Uống môi em ngọt ngất ngây
Đam mê đắm đuối hằng ngày không xa
Cho dù đời lắm phong ba
Tình em dẫu đã có xa bẽ bàng
Nụ hôn môi xưa đã tàn
Nhưng anh vẫn nhớ đến nàng những khi
Cà phê giọt đắng trong ly
Như anh đang thiếu vắng đi một niềm
Mong em xóa hết ưu phiền
Quên luôn những chuyện bởi tiền cách nhân
Thương em đôi cánh tay nâng
Uống bờ môi mọng lâng lâng dịu dàng
Có em đời sẽ nồng nàn
Có em quên hết ngỡ ngàng ngược xuôi
Vẫn thèm em một bờ môi
Hương nồng hôm ấy bên tôi suốt đời
Nụ hôn đơn giản vậy thôi
Ấy mà nó đã theo tôi trọn đời
Quốc Thái
Họa một bài thơ của Thông Linh
Nhìn em lạc lõng bên đời
Cà phê nghe đắng,rượu thời nồng say
Hương đời lắm vị đắng cay
Đắm chìm lạc thú,tình này xót xa
Vì chàng thiếp phải bôn ba
Tình xưa lưu dấu,chia xa bẽ bàng
Trăng kia dù có khuyết tàn
Nhưng thiếp vẫn nhớ đến chàng mỗi khi
Cà phê tí tách trong ly
Nhìn chàng buồn bã thiếp đi nỗi niềm
Mong chàng quên hết ưu phiền
Sống đời thanh bạch ở hiền tích nhân
Thương chàng dạ vẫn bân khuân
Rượu nồng đốt cháy nghĩa nhân dịu dàng
Thiếp buồn lòng thấy xốn xang
Vì đâu nên nỗi hỡi chàng buôn g xuôi
Thiếp thương chàng vốn con côi
Tình yêu cha mẹ xa rồi người ơi
Muốn bên chàng suốt cuộc đời
Mà sao con tạo đổi dời trái ngang!
Tran MoBin
Tí tách từng giọt rơi rơi
Cho môi thêm đắng cho đời thêm say
Nồng nàn hương vị ngất ngây
Nhâm nhi mỗi sáng từng ngày trôi xa
Cuộc đời bão táp phong ba
Cuộc tình oan trái xót xa bẽ bàng
Cuộc vui hụt hững phai tàn
Giọt cà phê đắng bên nàng mỗi khi
Cà phê tí tách lâm ly
Em thêm giọt lệ khuấy đi nỗi niềm
Em thêm giọt lệ muộn phiền
Em khuấy tan hết tình tiền thế nhân
Giọt cà phê cuối em nâng
Em thêm ngọt lịm lâng lâng dịu dàng
Em thêm hương vị nồng nàn
Em thêm một chút nhẹ nhàng buông xuôi
Cà phê đọng lại đôi môi
Là niềm hạnh phúc bên tôi trọn đời
Giọt đầu giọt cuối thế thôi
Giọt cay giọt đắng lệ trôi âm thầm
Thông Mỹ Linh
No comments:
Post a Comment