LY CAFE NHỚ EM
Sáng ra nhâm nhi ly cà phê đắng
Ngẫm nghĩ cuộc đời cũng đắng như phê
Bỗng nhớ em như cơn bão ùa về
Ở phương đó em ơi em có biết
Nhớ đến em ôi sao mà da diết
Trong niềm thương lại thấy thiếu điều chi
Như cà phê đường chẳng ở trong ly
Anh ao ước được bên em hòa quyện
Giờ này đây chắc em đang mắc chuyện??
Chuyện mưu sinh lo cơm áo hằng ngày
Chuyện đến trường truyền đạt kiến thức hay
Ôi thương lắm đôi bờ vai bé nhỏ
Cuộc đời này không điều chi chối bỏ
Trời chẳng cho em phó mặc đời mình
Người ban tặng em một ánh binh minh
Luôn sưởi ấm tấm lòng trinh nguyên ấy
Nhớ về em ly cà phê anh khuấy
Mang hương nồng vị ngọt xoáy trong em
Cho hương yêu luôn đọng mãi bên thềm
Cho tim em luôn êm đềm hạnh phúc
Anh mong em vui từng giây từng phút
Những đau buồn như khúc rẽ đã qua
Gởi về em niềm thăng hoa dấu ái
Cùng đam mê cháy bỏng ở trong lòng
Dấu yêu ơi thôi đừng buồn nữa nhé
Mai sau này cùng san sẻ yêu thương
Chúc cho em luôn vững bước trên đường
Và vui mãi với tình thương bất tận
Quốc Thái
Bài họa của Tran MoBin
Cà phê đắng anh đợi ngày tươi nắng
Em phương trời tiễn hạt nắng vào đêm
Có nhớ chăng cũng hẹn đến ngày về
Hai phương trời với bao điều khác biệt
Dù tình cảm có thăng trầm da diết
Có yêu nhau lỗi hẹn tuổi xuân thì
Đã bao lần hứa hẹn lúc anh đi
Sẽ trở về đôi ta cùng thỏa nguyện
Chuyện tình mình sao cứ mãi truân chuyên?
Chuyện nắng mưa,cơm áo ,chuyện đêm ngày
Kiến thức ngày nào em dệt mộng say
Em thương lắm vai gầy từng em nhỏ!
Cuộc tình ta còn nhiều điều để ngỏ
Không mưu cầu em tự lực cánh sinh
Em luôn nhìn về phía ánh bình minh
Tự sưởi ấm lòng mình như thuở ấy
Nhớ về anh em dễ dàng nhận thấy
Vị ngọt thơm,hay lệ đắng đời em?
Em ước mơ khi nắng chói qua thềm
Mang cho em chút êm đềm hạnh phúc
Em mong anh lửa lòng luôn nghi ngút
Đợi mong người lá rụng mấy mùa qua
Con tim em nguội dần câu tình ái
Ôm tình thương,em dấu kín trong lòng
Anh yêu ơi!sớm quay về anh nhé
Để chúng mình san xẻ những yêu thương
Để cho em mạnh mẽ bước trên đường
Cho cuộc sống là ngày vui bất tận!
No comments:
Post a Comment