KHÔNG VƠI
Gót vàng dẫm nhẹ lá khô
Hoa vàng ngơ ngác hôn bờ mắt em
Rồi mang nỗi nhớ từng đêm
Sáng ra giọt nắng leo thềm kêu tên
Em diện dài trắng thật hiền
Cho anh lạc bước đường thiên Địa Đàng
Đưa em dệt mộng mơ vàng
Vuốt nhẹ mái tóc nhẹ nhàng bước đi
Bờ môi ngọt mật làm chi
Cho anh say đắm quên đi để rồi
Thốt lên cửa miệng một lời
Yêu em một kiếp một đời khó phai
Em giờ đã lọt vòng tay
Từ nay em sẽ mỗi ngày có anh
Khói lam chiều đã đan mành
Miên man giấc mộng an lành không vơi.
Quốc Thái
Họa CHƠI VƠI của TT
Ảnh TT
No comments:
Post a Comment