BÀI THƠ CHƯA ĐẶT ĐỀ
Chiều về ra đứng ở bờ sông
Gió mát hiu hiu thỏa tất lòng
Chú dế đâu đây lên tiếng gáy
Thạch sùng tắc lưỡi giống chờ mong
Nhìn nước ngắm trời không lẻ loi
Lá vàng rơi rụng chiếm hồn tôi
Chú mèo con bước đi nhè nhẹ
Cặp mắt tinh anh ngó chẳng rời
Những vần thơ bỗng rót về đây
Như ánh nắng vàng quyện sắc mây
Ngọn cỏ đong đưa tình khúc nhẹ
Cô chim tíu tít chuyển cành cây
Tôi bỗng nguyện người đừng ghét nhau
Đừng gây đau khổ lắm thương đau
Đừng cho khóe mắt đong đầy nước
Đừng để hồn ai phải nhuốm màu
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment