Thơ Chém Gió
HẾT CHỮA
Cuộc đời lắm lúc cũng gay
Cái thứ tình ngoại dứt day cõi lòng
Ở đời cứ thích chơi ngông
Đi lừa thiên hạ.....bảo lòng không yên
Cặp mắt thì cứ láo liêng
Nhìn ngang liếc dọc đảo điên sự đời
Ngày đêm than vản ỉ ôi
Sao người người ghét và rồi cười chê
Anh vướng vào cõi u mê
Tin em lận đận lương thê cuộc người
Ngày qua luôn thiếu tiếng cười
Đến khi gặp được anh người em yêu
Văn chương anh lại đủ điều
Đạo văn chôm chữ là chiêu hay dùng
Thi ca thì lại lung tung
Vì em anh chết lùng bùng lổ tai
Dù cho có bị chê bai
Dù bị chỉ trích suốt ngày cũng cam
Đời này anh chỉ có ham
Lên Phây gian díu cùng làm thơ chui
Anh than đời mãi tối thui
Trách người hám lợi mà chui gầm giường
Lại quên mình thứ ẩm ương
Là người cặn bã cùng phường lưu manh
Ai chà! Sao quá hôi tanh
Học hành cho cố....mà banh óc rồi
Cuộc đời cứ thể nổi trôi
Vướng vào chữ "ái" chữ "ôi" cù nhầy
Thứ này làm sao chữa đây
Thôi thì vứt bỏ vũng lầy cho xong
Nói nhiều cũng chỉ mất công
Vì óc tàu hủ bị đông mất rồi
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment