BIỂN KHÓC
Cơn sóng gào ta nghe như biển khóc
Rất vô hồn vào tận cõi hư không
Như con người phận số mãi long đong
Bao ước muốn mong hoài mà chẳng được
Biển thét gào đêm từng đêm thổn thức
Mang cuồng phong dập tắt ánh bình minh
Lấy hào quang soi rọi khắp thân hình
Bỗng nhận thấy mình đâu cần phải nhất
Quốc Thái
Ảnh Amanda Ngô
No comments:
Post a Comment