VỊNH BẮT CUA
Hang sâu chọt thủng móc liên hồi
Cẳng đạp tay quào chẳng có thôi
Kéo xuống rà lên cần được phải
Xê qua nhích lại để luôn rồi
Khi trơn lại thấy lòng tê tái
Lúc trợt thì nghe dạ ỉ ôi
Trúng mánh chiều nay vui tận hưởng
Bầy cua bỗng chốc biến nên mồi.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment