HÀ NỘI
Đây Hồ Gươm tôi đã từng đếm bước
Đất Hà thành tôi đã được rong chơi
Tầng mây xanh ngát lưng trời
Phố phường nhộn nhịp một đời mến yêu
Chợ Đồng Xuân có thật nhiều cây trái
Những phố Hàng nhiều trai gái đi qua
Nam thanh nữ tú mặn mà
Làm cho cái xứ thành Hà đẹp thêm
Kìa ngõ Văn Chương êm đềm ấm cúng
Đây căn nhà xinh trào phúng rộn ràng
Chủ nhà chẳng có gì sang
Ngoài cái tình cảm nồng nàn nhiệt tâm
Những con phố hẹp âm thầm trông ngóng
Mái ngói rêu phong in bóng thời gian
Ngõ ngách với những tiệm hàng
Cà phê ghế bụi dọc ngang phố phường
Hà Nội đó bao nỗi thương niềm nhớ
Vẫn trong tôi từ thuở nhỏ ngày xưa
Tiếng cười tiếng võng đong đưa
Mấy mươi năm ngỡ như vừa hôm qua
Mùa hè đến nó thật là oi bức
Mùa đông sang lại rét cực tâm can
Bốn mùa phân biệt rõ ràng
Như người thiếu nữ lúc đang dậy thì
Ba mươi hai phố phường thị tứ nhỏ
Những danh lam ở khắp đó cùng đây
Người dân vui vẻ sum vầy
Thành đô nhộn nhịp như ngày hội xuân
Hà Nội vẫn in trong từng thớ thịt
Của một thời tuổi con nít ngây thơ
Đến nay cũng mãi trông chờ
Ngày thăm Một Cột, Đền thờ Ngọc Sơn.
Quốc Thái
Ảnh minh họa mượn mạng xh
No comments:
Post a Comment