EM VẪN THẾ
Em vẫn thế giữa muôn ngàn sợi nắng
Giấu ưu tư thinh lặng giữa mây trời
Mặc cuộc đời những tranh chấp đầy vơi
Em vẫn thế không khơi nguồn ngăn cách
Mây có lúc khoe cầu vòng ngũ sắc
Gió giao mùa như những chuyện hợp tan
Em vẫn an nhiên giữa chốn đại ngàn
Nơi lộng gió người gọi em sơn nữ
Em vẫn thế vẫn dịu dàng tha thứ
Chẳng oán than trách cứ cuộc đời qua
Vẫn âm thầm nhớ đến lời mẹ cha
Rồi kết nối những vòng hoa thi phú
Em vẫn thế chiều về bên thềm cũ
Vẫn một mình vui cái thú điền viên
Chẳng cần biết thế sự có đảo điên
Em vẫn thế an nhiên và vẫn thế.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment