SOI GƯƠNG
Nhìn gương thấy bóng hình tôi
Ngây ngô ngờ nghệch như hồi sơ khai
Ngắm lâu cũng thấy chút hài
Chút hờn dỗi chút chua cay cuộc đời
Gương nhìn lại chính thằng tôi
Thấy tôi cũng đủ kiểu đời đục trong
Lắm gian nan lắm bụi hồng
Hỷ nộ ái ố vẫn không u sầu
Lúc vui cười lúc giận lâu
Khi người thương ghét chẳng câu đo lường
Học hành đôi chữ Thiện Lương
Nhân Lễ Trí Tín là gương soi đường
Mong rằng vượt thoát tai ương
Để không tự hỏi sao đường tối thui
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment