KHÚC TỰ TÌNH
Nắng buồn hun nóng đất trời
Mây hờn lặng lẽ tơi bời vấn vương
Gió chiều cho lại nhớ thương
Mưa tuôn mặt đất như thường khai nguyên
Có người con gái làm duyên
Có chàng nhớ mãi ước nguyền ngày xưa
Nhớ chiều trời đổ cơn mưa
Ngắt cọng lá quấn em đưa môi hồng
Trần gian khúc nhạc tan bồng
Nốt như hờn dỗi nốt nồng đam mê
Du dương nốt nhả câu nốt kề
Cho tim ngân mãi lời thề trăm năm
Ngoài vườn xanh biết rau răm
Anh em một mối như Tằm và Dâu
Cuộc người lúc cạn khi sâu
Anh em luôn mãi đậm màu hương yêu
Quốc Thái
Ảnh mạng xh
No comments:
Post a Comment