CẢM XÚC KHI ĐỌC BÀI THƠ CỦA TUỆ TÂM
Tuệ Tâm, quê gốc Thái Bình, nhưng đã vào sinh sống và làm việc tại Dăk Lăk nhiều năm nay. Tuệ Tâm là một giáo viên dạy sinh học, nhưng rất yêu thơ văn, và có lối làm thơ xuất chúng (nhanh lẹ và chính xác) khiến nhiều người mến phục. Tuệ Tâm tuy còn trẻ nhưng suy nghĩ rất chín chắn, luôn đặt mình vào vị trí của mọi người để mà ứng xử. Có thể nói tính cách và nhân sinh quan của Tuệ Tâm, tôi không cường điệu hóa, có thể hơn cả những người có thâm niên về cuộc sống cũng như trong thơ văn. Tuệ Tâm có tấm lòng bao la, nhân ái như cái tên của nàng vậy. Nàng ấy còn có một tổ chức thiện nguyện để giúp đở mọi người bằng hành động thiết thực, chớ không phải bằng lời nói.
Nói về thơ thì nàng là một thiên tài thi ca. Tuệ Tâm có thể cho ra đời một bài thơ với một cảm xúc bất chợt, một hình ảnh xuất hiện trước mặt, một bông hoa, một cảnh đẹp, một mảnh đời, hay một phút cảm xúc trong lòng nàng....đều có thể được nàng ấy diễn đạt thành thơ. Nàng còn có biệt tài làm thơ ở đủ thể loại, ngay cả thể phá cách, mà người đọc luôn bị lôi cuốn và không thể chê vào đâu được bởi lối viết chuẩn mực và đầy đủ sự thuyết phục. Tuệ Tâm làm và phổ biến thơ không ngoài mục đích chia sẻ với những người bạn cùng chung sở thích với mình. Nàng không thích sự bày vẻ, phô trương, xưng tụng, đề cao bản thân, hay làm nổi tên tuổi mình. Tuệ Tâm còn có chân tu nữa đó nha, mà tôi chưa bao giờ nghe nàng rêu rao về mấy bài học đạo đức, hay dạy người khác cách làm người. Tuệ Tâm là một con người có tâm hướng thiện và có tầm nhìn sâu rộng.
Mời quý vị cùng tôi lướt qua một bài thơ mới làm hôm nay CON TIM DẠI KHỜ, để xem "con tim dại khờ ấy nói gì nhé.
Con tim dẫu nó có nhỏ bé "dại khờ" nhưng nó lại "dám yêu", "dám kiêu hãnh"
Cuộc đời này vốn phức tạp nhiễu nhương, bởi thế "trước những điều bất nhẫn" dễ làm cho người ta phải suy nghĩ và dùng đến cái "lý trí" của mình để mà "vẫy vùng" trước những cám dỗ, những phong ba bão tố.
Tiếp tục đọc những câu kế tiếp, người ta thấy được cái bố cục và lối dùng chữ tuyệt vời của tác giả.
Bởi "con tim dại khờ" nên cứ "lo người đỏ mắt" mà quên đi bản thân đã "nát lòng rồi"
Đó, có phải là một nghệ thuật dùng chữ không??
Đọc toàn bộ bài thơ, ta nhận thấy được một cảm xúc đang dâng trào trong lòng tác giả. Không những thế, tác giả với ngòi bút sắc bén của mình đã dẫn dắt và truyền đạt cái cảm xúc ấy đến người đọc, khiến độc giả không khỏi lồng mình vào bài thơ để rồi như cũng có cùng một tâm trạng cùng với tác giả.
Bắt đầu ở mỗi khổ thơ tác giả đều nói: "con tim dại khờ" hay "em không xứng đáng với trái tim mình", đó là một sự ví von rất hay mà ta có thể ngầm hiểu là sự so sánh giữa hai nhân vật hoặc giữa chính tác giả và một nhân vật nào đó...
Trên đây là những cảm xúc của riêng cá nhân tôi. Một cảm xúc rất thật mà tôi viết lên để chia sẻ. Quý vị yêu thích thơ ca có thể tự mình đọc lại bài thơ này, đặt mình vào vị trí của tác giả, và cảm nhận. Hãy đọc hết toàn bộ bài thơ để hiểu thông suốt nhé.
Phần cuối của bài thơ tôi cố ý dành riêng cho quý độc giả đấy.
Hôm nay là ngày cuối của năm. Anh không có gì hơn ngoài lời chúc gởi đến em, Tuệ Tâm, một năm mới 2021 nhiều niềm vui, hạnh phúc, xinh đẹp, vui vẻ, và luôn được anh em bạn bè quý mến
Quốc Thái
CON TIM DẠI KHỜ
Con tim dại khờ
Bởi nó dám yêu
Dám kiêu hãnh với những gì đáng sống !
Em không xứng đáng với trái tim mình
Bởi không đủ vững vàng trước những điều bất nhẫn
Lý trí vẫy vùng, bản ngã tổn thương
Những nỗi buồn nối gót mưa tuôn
Khi tim vẫn kiệt cùng yêu
Khi ân tình vẫn còn nồng thắm
Lúc nhớ thương vẫn còn say đắm
Thân em đã mệt rã rời !...
Con tim dại khờ ơi
Sao mãi lo người đỏ mắt
Lại quên ta đã nát lòng rồi ?
Em không xứng đáng với trái tim mình
Bởi em không chấp nhận phôi phai
Lý trí biết trước những cuộc biệt ly kề cận
Không níu kéo tình người bằng nỗi buồn giấu sâu trong đáy mắt
Hiểu về nhân tình thế thái
Hiểu ngọn ngành những điều ngang trái
Nhưng cố đa đoan ngốc nghếch dại khờ
Mềm lòng...tin vào tất cả...
Con tim dại khờ kì lạ
Chẳng bao giờ vội vã
Chẳng bao giờ than van !...
Em không xứng đáng với trái tim mình
Bởi em không biết lòng nhân thế mênh mông
Mà hờn ghen vạn lần hạn hẹp
Sao dắt được tình người qua những bão giông
Muôn lối đời quanh co và thênh thang dài rộng
Nên chỉ một lần lạc nhau là lạc mất
Cuộc phù hoa giấu nhau vào lẩn khuất
Chỉ còn lại những vần thơ và lối nhỏ đêm về
Thật là chật hẹp...
Để kỷ niệm cứ chen chúc nép vào từng góc...Thành đau !!!...
Tuệ Tâm
@Ps:Viết trong ngày cuối năm 18h-31.12.2020-tại BVĐHYDTPHCM@
No comments:
Post a Comment