VẪN CÒN GÂN
Tám bó ông đây vẫn núi đồi,
Bảo rằng cuộc sống quá buồn thôi.
Bao năm hải ngoại hoài kêu chán,
Mấy tháng quê Cha mãi thích chòi.
Gái trẻ nông thôn... nhìn cháy mắt,
Con em phố thị... ngó mờ môi.
Nhiều đêm phí sức nay đà cạn,
Đến cửa Tây phương thấy lạc loài
***
CHO ANH XIN
Cày suốt một đêm ẻm vẫn đòi
Không mần lại bị thục cù loi
Hơi tàn lực kiệt mà đành đẩy
Sức hết thân tan phải ráng chòi
Tuột mãi con đèo - đôi cẳng mỏi
Trèo hoài cái suối - cặp tay rời
Cho anh nghĩ dưỡng em yêu nhé
Nếu lỡ qui tiên...sẽ lạc loài
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment