CÔ ĐƠN
Lặng lẽ trong đêm cô tịch ngồi
Buồn cho số kiếp phải đơn côi
Người thương cứ mãi trên triền núi
Kẻ lạ sao luôn ở dốc đồi
Tháng tháng dòng đời âm ỉ chảy
Năm năm cuộc sống lạnh lùng trôi
Duyên tình chẳng đủ nên chưa tới
Cứ thế mà bến lỡ đợi bồi
Quốc Thái
Họa bài TỦI PHẬN của thi sĩ Quang Nguyễn
No comments:
Post a Comment