TỦI PHẬN
Bài xướng của thi sĩ Quang Nguyen.
Màn đêm một bóng thẩn thơ ngồi
Rượu đắng len hồn tủi phận côi
Lặng lẽ phòng đơn chiều nhớ cảnh
Thờ ơ gác lẻ nắng chan đồi
Nhìn sông gió lạnh bơ phờ đổ
Dõi biển sương mờ quạnh quẽ trôi
Hận khảm từng canh vùi lệ đẫm
Tình xa khắc khoải mộng ân bồi.
Bài họa:
CHÁN NẢN
Giá rét sầu đông não nuột ngồi
Trưng bày kỉ niệm mối tình côi
Vi vu gió hú ngoài song cửa
Rỉ rả chim ca phía đỉnh đồi
Bến đỗ hoài mong đều chẳng gặp
Thuyền về cứ nhớ mãi không trôi
Thương thay số kiếp đìu hiu bám
Chán cảnh dòng yêu chả được bồi.
(Trịnh Nhất Sinh)
THƯƠNG THÂN
Lối nhỏ tàn đêm lẻ bóng ngồi
Ân tình nghĩa trả mãi hồn côi
Buông phiền não ruột đành theo cảnh
Phủi đoạn sầu tâm bỏ mặc trồi
Sóng gợn xuôi dòng xô lối rẽ
Mây vờn ngược lối đấy bờ trôi
Ôm đời tủi phận không hờn trách
Nghĩa cạn mùa gieo ái nhạt bồi .
Thơ Duyên Tùy
CÔ ĐƠN
Lặng lẽ trong đêm cô tịch ngồi
Buồn cho số kiếp phải đơn côi
Người thương cứ mãi trên triền núi
Kẻ lạ sao luôn ở dốc đồi
Tháng tháng dòng đời âm ỉ chảy
Năm năm cuộc sống lạnh lùng trôi
Duyên tình chẳng đủ nên chưa tới
Cứ thế mà bến lỡ đợi bồi
Quốc Thái
Ảnh mạng xh
No comments:
Post a Comment