ĐI TIỆM
Chiều đi tiệm gọi bì trứng chả
Sườn nướng tôm thiệt đã quá chừng
Cơm tấm một dĩa lưng lưng
Món ăn khoái khẩu tưng bừng ta xơi
Trứng ốp la mặt trời chính giữa
Miếng sườn thơm dao khứa nhỏ vừa
Tay nĩa ghim thịt đong đưa
Chạm vô đầu lưỡi phiêu trưa quê nhà
Cơm tấm đây đúng là vừa miệng
Cọng bì thơm chả miếng ngon ngon
Tôm nướng từ nãy vẫn còn
Nằm yên chỗ cũ hai con lặng nhìn
Ngoài kia mưa thình lình kéo đến
Chiếc lá rơi nép bên hiên nhà
Ngọn gió tinh nghịch la cà
Cuốn bay chiếc lá thật xa mất rồi
Ly phê phin không thôi nhỏ giọt
Cho ta thêm đắng ngọt thơm nồng
Quyện vào một cõi hư không
Vàng thau lẫn lộn khó trông mắt thường
Đời có lắm yêu thương nồng ấm
Được phát ra từ tấm lòng vàng
Ai hèn ai khổ ai sang
Ngày mai rời bến cũng hàng như nhau
Ăn cơm tối tào lao buôn chuyện
Trời vẫn mưa gió chuyển nhành cây
Mở máy điện thoại lên Phây
Ghi dăm ba chữ để ngày sau xem.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment