CHIỀU BUÔN MÊ
Chiều Buôn Mê không gian như thinh lặng
Làm bao trùm cả khoảng vắng con tim
Nỗi buồn ơi sao mi vẫn đi tìm
Cho nỗi nhớ luôn mãi ghim tim nhỏ
Chiều xuống phố một mình em ngồi đó
Ở trên tay ly trà ngỏ một lời
Chiều Buôn Mê bao tình ý đầy vơi
Cơn gió nhẹ hôn tuyệt vời làn tóc
Phố chiều mưa đẹp như khi em khóc
Lúc lên đèn phủ trọn vóc dáng em
Nghe đâu đây những nhạc khúc êm đềm
Nghe khao khát đêm từng đêm bách phố
Chiều Buôn Mê nỗi lòng nghe ngồ ngộ
Từ nơi xa mơ về chỗ em nè
Giai điệu buồn ai từng đã lắng nghe
Mong thời gian đừng quá lẹ trôi đi.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment