CÕI MỘNG
Thuở đó say em dạ cứ cào
Sa vào cõi mộng đến nôn nao
Tâm hồn đắm đuối luôn mong mỏi
Dạ cũng bần thần bởi khát khao
Cái bữa cô em nhoẻn miệng chào
Khơi lên ước muốn gợi lòng trao
Và rồi nhắc đến bao thương nhớ
Viết xuống tình thơ nỗi đợi nào
Nhỏ hỡi bây giờ ở chốn nao
Môi em có thắm tựa hoa đào
Mi còn thắm lệ tìm nhung nhớ
Mắt có ơ hờ vội đếm sao
Nhớ quá em ơi nhớ dạt dào
Tim ta chết đuối bởi vì sao
Hồn ai bỗng ngã về nơi ấy
Bỗng dại xong khờ với thương trao.
Quốc Thái

No comments:
Post a Comment