KHỜ
Trần gian có một đứa khờ
Giận mưa ngồi viết vu vơ thơ tình
Viết chi đây hở cô mình
Hay là viết khúc bình minh nắng hồng
Rằng thương thì hãy mặn nồng
Đừng như Chúc vợ Ngưu chồng chờ Ngâu
Nếu yêu đừng sợ bể dâu
Bao dung, thấu hiểu nhịp cầu cuộc duyên
Khuya rồi ngủ nhé chớ phiền
Ngày mai còn phải kiếm tiền mua cơm
No lòng thơ mới ngát thơm
Bây giờ gác bút ta đơm giấc nồng
Hết mưa ắt sẽ rạng đông
Thì ta lại được ra đồng với rau
Mưa ơi mi hãy tạnh mau
Đừng làm lỡ cả vụ màu của tao...
Ps: Mưa quá...nhàn !
KHƠ
Mưa chi ngập cả cánh đồng
Cho nàng thổn thức vì không đi làm
Mưa về ướt cả vườn cam
Nước ưa vườn bưởi, nước ham hoa màu
Nước về ồ ạt thật mau
Khi em thức dậy, hỏi sao vậy trời
Ai người thấy hiểu đầy vơi
Ai người nhung nhớ một đời nhớ nhung
Cách xa cũng có đứa khùng
Chia vần lục bát khờ khùng chung vui
Khi yêu chia sẻ ngọt bùi
Cùng nhau thấu hiểu những mùi trần gian
Đêm mưa thôi ngủ nha nàng
Ngày mai thức dậy trời quang nắng dầy
Xắn tay lo việc cho ngày
Cho rau xanh tốt, cho đầy bát cơm
Gởi về nàng một chút thơm
Mưa về rồi biến hương thơm vẫn nồng
Quốc Thái
Họa ý bài thơ KHỜ của ts Tuệ Tâm
No comments:
Post a Comment