MONG
Đông vẫn còn ở đây chổ của anh
Hoa lá cỏ úa tàn không sắc thắm
Nhớ về em lòng bỗng đầy hơi ấm
E ấp vỗ về vai sát kề vai
Đã có em chẳng thèm nghĩ đến ai
Đông giá lạnh xa em ngàn nỗi nhớ
Mong ngày về để trao em lời ngỏ
Cặp nhẫn vàng hai đứa cùng đeo tay
Ngoài kia gió lộng ngọn cỏ lay
Ở bên em ta tai kề má áp
Và anh em đã thành nên một cặp
Em nũng nịu cười gởi nụ hôn anh
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment