BA MƯƠI THÁNG TƯ
Tháng Tư Ba mươi vừa mới chợt qua
Hải ngoại người Việt chúng ta nhớ về
Khắp nơi dân chúng cùng nhau tựu tề
Họp mặt, thắp nến nhớ về tháng Tư
Người quốc nội ăn mừng lễ lớn
Dân hải ngoại đón ngày đau thương
Ấy do đôi ngã đôi đường
Do hai lý tưởng, chuyện thường tình thôi
Ta họp lại ngồi ôn những chuyện cũ
Những bâng khuâng trăng trở của ngày mai
Những mất mát, những bất hạnh không may
Mong nước Việt một tương lai tươi sáng
Chúng ta nói có điều chi quá đáng?
Mà người ta vẫn hung hãn hét lên
Những danh từ thô tục đã quen tên
Của những kẻ tênh hênh ngồi đáy giếng*
Một phóng viên phỏng vấn vị cán gộc
Mà giờ đây mang chủng tộc Canada:
"Rằng ngày Ba mươi tháng Tư chúng ta
Nên được gọi là ngày gì cho đúng?"
" Người trong nước kêu là ngày thống nhất
Dân hải ngoại là mất nước đau thương
Tháng Tư đen- Quốc hận lắm thê lương.
Vậy ông nghĩ tên gọi nào chính xác?"
Anh cán gộc trả lời ngay một phát
"Tên gọi nào cũng chính xác anh ơi
Là lịch sử ta không thể đổi dời
Nên không thể đổi lời cho tên gọi."**
Có một điều làm tim tôi đau nhói
Khi bên kia nói: "Quốc hận mà chúng cười tươi"
Đó là điều rất thật quý vị ơi
Mong sửa đổi để tránh lời miệt thị.***
Tháng Tư qua, rồi tháng Tư về tới
Những nỗi niềm trăng trở cũng như nhau
Mong quê hương đất nước được sang giàu
Cùng tài đức ở nơi người lãnh đạo.
QThai
* Khi xem các Youtube hay các trang mạng xã hội, tôi đã đọc được các comments chửi bới từ những người, mà tôi nghĩ không là thường dân, ở trong nước. Người hải ngoại làm lễ Hai Bà Trưng họ cũng chửi, lễ Giổ Tổ Hùng Vương họ cũng chửi. Thậm chí bà Elizabeth Phạm được thăng cấp lên lon họ cũng chửi, cũng chỉ với một giọng điệu đã quá quen tai
** Những chữ trong ngoặc kép là những lời đối thoại giữa anh phóng viên của một đài TV ở Cali và một vị cựu cán binh hải quân Bắc Việt- hiện là công dân Canada- trên tàu đi ra Phú Quốc hồi cuối tháng Tư 2019. Tôi ghi lại theo ý của cuộc phỏng vấn đó.
*** Quý vị đi biểu tình, tưởng niệm Quốc hận mà cười tươi quá khi được đứng trước ống kính, nhất là các vị mặc quân phục, các vị phụ nữ xinh đẹp, mà còn đứng dưới chữ " Quốc hận" cười tươi thì nó kỳ kỳ làm sao ấy. Tôi cũng đã từng được những người bạn Mỹ, thậm chí cả con tôi, hỏi cùng một câu hỏi: Why they are so happy with big smiling faces on the Black April, the Fall of Saigon?" Yes why? I asked myself too, WHY? Và đó cũng chính là lý do người ta nói: do chúng ta thiếu ý thức hơn họ nên chúng ta thua.
No comments:
Post a Comment