ÔI CUỘC ĐỜI
Cuộc đời dỡ khóc dỡ cười
Thương thương ghét ghét kiểu người quái thai
Xác phàm hồn ở bồng lai
Người nịnh tâng bốc tương lai rõ ràng
Đâu ngờ lạc bước đi hoang
Phiêu du lãng vãng hồn loang đất trời
Chẳng nghe tiếng gọi ru hời
Ngày đêm lẫn thẫn dạo chơi hồng trần
Vì đam mê áng phù vân
Mà tâm hồn lại vạn lần cút côi
Chiều hoang mà vẫn cứ ngồi
Trách người trách bạn trách đời đa đoan
Nhớ lời cụ Lê Quý Đôn:
"Tôn tài đại thịnh,
Tôn nịnh đại nguy"
"Tôn lộc" sẽ sớm "Đại suy"
Lời ban thời đó vẫn "chì" không sai
Tâng bốc, xu nịnh, chê bai
Sân si, hỉ nộ, nạn tai rất gần
Nếu mà chấp nhất trách thân
Cứ đòi sống chết để dâng tấm lòng
Thân này Cha Mẹ cho không?
Chẳng biết trân quý chổng mông la làng
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment