CŨNG
Đông đến rồi thì cũng sẽ nhường chú Xuân
Rồi cũng đến lúc hoa lá xanh tươi trên vùng đất đỏ
Con sóng ngoài biển khơi vẫn miệt mài vỗ
Phố đông người, núi một mình côi đơn
Ngày qua ngày vẫn mang bao nỗi buồn
Khi Hạ đến nhắc nhở ngày thơ cũ
Những vui buồn kỷ niệm thương và nhớ
Mưa đầu mùa xuống tưới mát trời xanh
Trong đời này em chỉ thuộc về anh
Mặt nước soi mình luôn sóng sánh
Có thể giờ còn chưa may mắn
Cách xa mà luôn vẫn gần nhau
Quốc Thái
Họa bài VẪN của thi hữu Tuệ Tâm
VẪN
Rét chậm bao lâu thì Đông vẫn nhường Xuân
Dẫu muộn màng những cây bàng rồi cũng thắp hừng lá đỏ
Giận bờ đến thế nào biển vẫn dạt dào sóng vỗ
Mây điệp trùng đỉnh núi vẫn cô đơn
Vẫn đầy ắp trong tim những nỗi buồn
Khi trở lại nẻo đường thơ ngày cũ
Rưng rức tủi hờn, ngậm ngùi tiếc nhớ
Hoa cỏ vẫn sang mùa, trời sau mưa vẫn xanh
Chỉ kiếp này em vẫn không anh
Nỗi buồn như tơ trời sóng sánh
Chỉ kiếp này mình không may mắn
Duyên ngọt lành mà vẫn không nhau !
21.04.2021
No comments:
Post a Comment