VIẾT CHO ANH
Lời anh nói, người nghe cho vô địch
Việc anh làm trái nghịch với tâm can
Mở miệng ra như thương cả xóm làng
Nhưng Mẹ già chẳng ngó ngàng chi tới
Gặp bè bạn anh khoác lác những lời
Hãy tu tâm và muôn đời thay đổi
Nói miệng thôi, chớ lòng luôn luôn dối
Bởi bao năm anh chẳng đổi hay thay
Vợ và con anh cũng chẳng đoái hoài
Tâm niệm Phật nhưng bỏ ngoài tiềm thức
Bởi vì anh là người không chính trực
Nên lòng luôn nghi vực đến mọi người
Anh giỏi nhất là diễn cái mặt cười
Để che đậy cái tâm người dối trá
Miệng cứ nói là yêu thương tất cả
Để kẻ trong nhà vất vả ngược xuôi
Anh giỏi nhất là như đui không thấy
Cũng không nghe vì chẳng có hai tai
Việc nhà chả có bao giờ nhúng tay
Vì lên được cảnh giới không nghe thấy
Anh luôn bảo người ta là nói bậy
Bởi lòng anh đà một mực thẳng ngay
Đó là lời anh luôn muốn tỏ bày
Nên gặp bạn anh nói liền câu ấy
Ai có biết con người của anh đấy
Kẻ bất tài, biếng nhác dẽo mồm thôi
Xác thân anh đúng nghĩa với chữ "tồi"
Lại ôm ấp một cái tôi thật bự
Mang mặt nạ anh qua ngày tư lự
Vật đổi thay, anh tự chẳng đổi thay
Bao nhiêu năm anh vẫn như một ngày
Mang dối trá để lại nhiều tiếng tai
Anh lại vướng vào con đường tình ái
Ngày tiếp ngày nét mặt dại ngu si
Xác thân anh như xuống cõi âm tỳ
Mắt lơ đễnh như người đang mất trí
Tâm anh tà nên nhìn luôn thấy quỷ
Và chung quanh cũng chỉ có kẻ thù
Một phận đời một kiếp sống âm u
Sao gột rửa được ao tù nước đọng
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment