THÁNG TƯ VÀ NỖI BUỒN 2
Một lần nữa tháng Tư lại về đến
Lòng lại buồn, những nỗi buồn không tên
Tháng Tư ấy Sài Gòn đã mất tên
Miền Nam Việt đã thay ngôi đổi chủ
Nghe văng vẳng với muôn lời quyến rũ
Đất nước này làm chủ bởi người dân
Nhà nước ta chỉ quản lý từng phần
Và đảng Cộng sản sẽ là người lãnh đạo
Cả miền Nam đã tin lời lừa đảo
Quân Cán Chính sẽ nhận được khoan hồng
Gói hành trang cùng đồ ăn thức uống
Để học hành cải tạo chỉ mười hôm
Đảng còn rao với giọng điệu ôn tồn
Cây kim sợi chỉ của miền Nam không lấy
Mà đúng là đâu phải họ nói bậy
Lấy nhà lầu, gom tài sản của dân Nam
Chỉ với kim đâu xứng để mà ham
Đâu giá trị bằng đất đai xe cộ.
Tháng Tư đen Ba vào vòng lao lý
Bị đọa đày khắp đất Bắc xa xôi
Với mỹ từ CẢI TẠO HỌC TẬP thôi
Cũng từ đó Người thân tàn ma dại
Ở quê nhà bọn gian nô vô loại
Chạy đến nhà làm biên bản tịch biên
Kìa cái đài, bàn, tủ, ti vi
Cứ đánh vần như thằng Ty vào lớp Một
Vào năm đó khi tôi tuổi mười một
Đi thăm Ba ở xứ sở thiên đường
Miền Bắc xã hội chủ nghĩa thê lương
Mà tôi tưởng mình vào lầm thế kỷ cũ
Ba tôi đó dáng người trông ủ rủ
Thân thể còn chỉ có da bọc xương
Nghe tên Ba tôi chạy thoắt ra đường
Rồi quay lại vì không nhận ra người sinh dưỡng
Ba tôi đã không còn như tôi tưởng
Đã mất rồi cơ thể của thanh xuân
Bao nhiêu năm bị đày đọa khốn cùng
Nên Ông đã khô cằn đi trước tuổi
Theo năm tháng tôi lớn lên từng buổi
Cũng đến hồi qua hết tuổi thiếu niên
Phải làm đơn đem đến xã để điền
Để làm giấy mình thi vào đại học
Ôi mảnh giấy in màu đỏ của mộc
Kèm theo lời phê độc của công an viên
" Cha Thiếu tá của Ngụy quyền
Đang học tập cải tạo tại miền Bắc."
Tôi được giấy triệu tập ngay tức khắc
Đến công an tỉnh để trình diện nhân thân
Ngày bè bạn hăm hở đến trường Cần (Thơ)
Tôi lặng lẽ cầm giấy đi trình diện
Rồi sau đó lại có thơ từ huyện
Bắt tôi đi lao động đến ba năm
Cho cái gọi nghĩa vụ tựa giam cầm
Đi khai phá đào hầm cuốc đất
Vài hôm sau bọn tay sai tất bật
Súng trên tay lật đật chạy vào nhà
Thằng em tôi mặt mày tá hỏa
Đưa tôi xuống xuồng vượt bến sang sông
Tôi bỗng dưng thành kẻ lắm chữ không
Không hộ khẩu, không giấy tờ, không công việc...
Đến khi làm hồ sơ đi Mỹ
Ba chạy tiền để tôi có giấy tùy thân
Và phải đóng luôn thêm cái phần
Của cái gọi là lao động nghĩa vụ
Bốn mươi lăm năm ngồi nhìn lại
Quê hương tôi đã được những gì
Anh chiến thắng hay chỉ là kẻ bại
Bởi quê hương băng hoại đến hôm nay
Trên quê nhà tôi là kẻ không may
Nhưng xứ Mỹ tôi được nhiều may mắn
Được đào tạo thành một người chính chắn
Với cái nghề điện tử kỷ sư (BS computer science)
Tôi ước mong có thể vẽ hành trình
Bắn vào đầu não bọn quan vô lại
Để chúng biết đường mà sửa sai
Cho dân tộc có ngày mai tươi sáng
Bốn lăm năm rồi chúng không biết chán
Vẫn hân hoan làm bánh vẽ sáng ngời
Để mị dân Việt và toàn cầu thế giới
Bốn mươi lăm rồi các ông hỡi
Hãy làm gì có lợi cho dân
Hãy thôi đi những bánh vẽ to đần
Ngày ông thắng chính là ngày ông bại
Tháng tư kia không vinh quang vĩ đại
Mà là nỗi đau buồn của con cái Việt Nam
...!!!
QThai
No comments:
Post a Comment