NHỚ NAM VANG
Ảnh Mai Hoa
Nam Vang khắp phố thật nhiều rác*
Một chín tám lăm dân cứ vùi
Nhịp sống đêm ngày ta hít thở
Cuộc đời vẫn mãi nhẹ nhàng trôi
Thời gian cứ thế mà dần đến
Ăn sáng ngồi nghe giọng Khánh Ly**
Cắn bút mơ màng mong dịch sử
Bâng khuâng quanh quẩn nghĩa là thì
Đêm về dạo phố, cà phê Tùng
Nghe nhạc Chế Linh** khách thiệt đông
Những bản tình ca đầy lãng mạn
Làm cho bao kẻ thấy nao lòng
Chia tay mang nỗi sầu trăm thuở
Bắt chiếc xe quay lại bến Gòn***
Đã mấy mươi năm chưa trở lại
Mỗi lần nhớ đến lệ sầu tuôn
Quốc Thái
*Thành phố Nam Vang, Cam- Bốt thập niên 80s tuy có dần phát triển và hồi sinh sau cuộc chiến Khờ-me đỏ, có thể nói phát triển hơn Saigon thời bấy giờ, nhưng người dân vẫn sống bên cạnh những đống rác to tổ bố khắp nơi trong thành phố.
**Thời gian đó có rất nhiều người Việt sinh sống, trong đó có tôi. Ngày đó các nhà hàng, quán cà phê Việt đều mở nhạc trước 1975, và đã thu hút rất nhiều khách mộ điệu âm nhạc.
***Bến Gòn là bến xe Sài Gòn trên lãnh thổ Cam- Bốt với những chuyến xe đi về vùng biên giới Việt- Cambodia và ngược lại
No comments:
Post a Comment