Mưa lại rơi ướt nhẹ trên con phố
Anh bỗng nhiên nhớ đến chổ em ngồi
Những nỗi niềm và hạnh phúc trong tôi
Sao thương lắm người em thời tuổi ngọc
Anh đi tìm những ngày mưa khó nhọc
Bước chân em in trên hộc đá nào
Mưa có còn và nắng có hư hao
Cho ta nhớ ngày nào anh em bước
Anh nơi đây đứng trước khung trời rộng
Nhớ về em xây giấc mộng hãi hồ
Rồi chập chờn nghe thổ lộ con tim
Và bỗng chốc anh chìm vào giấc ngủ
Mộng xinh tươi bởi em người quyến rũ
Nắng hanh vàng như vừa nhú đồi non
Mắt lệ tuôn như tiếng sóng bào mòn
Anh lại nhớ đến em, người con gái
Mưa lại về xua tan cơn nắng dại
Mưa thì thầm hát nhạc khúc mênh mông
Mưa nhắc ta những ngày tháng chờ trông
Bao luyến nhớ không tàn theo năm tháng
Ta không sẽ là bài ca dĩ vãng
Bởi hương yêu mãi mãi ở bên nàng
Anh không còn là cơn gió đi hoang
Bởi em đó là nồng nàn dấu ái
Quốc Thái
Ảnh bx
No comments:
Post a Comment