EM ĐỪNG TRẢ
Tháng Tư về ôm nỗi nhớ của riêng anh
Sao em lại trả hết những tin lành theo gió
Góc phố kia luôn là nỗi lòng của anh đó
Mỗi đêm về là lòng ngó dạ trông
Ánh dương về khơi sắc nụ hoa hồng
Em đừng trả về lòng anh em nhé
Hãy nâng niu như nàng Bân nhỏ nhẹ
Và ươm mầm thoát đơn lẻ chiều hoang
Em biết không cuộc sống giữa trần gian
Luôn đầy những khó khăn và đau khổ
Nhưng tim anh vẫn ngày đêm thổ lộ
Sẽ một ngày đi phố nắm tay em
Phố núi xinh luôn đem những yêu thương
Những tình cảm muôn dặm đường réo gọi
Cái tình kia không bao giờ thay đổi
Mà tăng dần dù năm tháng có phôi pha
Em đừng trả những gì ta đã có
Ánh hồng loang luôn tỏa ngát hương yêu
Ở phương xa trong những buổi chiều
Luôn ngóng đến người em yêu bé nhỏ
Đời chông chênh góp nhiều thêm góc cạnh
Cuộc sống là sức mạnh để vươn lên
Một chiều nao bên dáng nhỏ dịu hiền
Anh sẽ thấy mình bình yên mãi mãi!!!
Quốc Thái
Họa bài DU MIÊN của ts Tuệ Tâm
DU MIÊN
Em trả tháng Tư về nỗi nhớ của riêng anh
Cho con phố dẫu thân quen cũng trở thành xa lạ
Mùa đã qua chưa sao cây bàng cô đơn vẫn còn rơi rụng lá
Đợi rét nàng Bân tê tái trái tim người
Em trả ánh dương về tìm lại sắc xinh tươi
Tô son điểm nụ cười hồng giăng mắt nắng
Gác nỗi niềm đong đưa mây hoài chẳng
Lắng đọng đêm dài thánh thót những giọt sương
Em trả mùa phôi pha nhợt nhạt giữa vô thường
Xa hoài niệm quên ngọt ngào bờ môi nồng luyến nhớ
Trả vòng tay ôm với ánh mắt xuyến xao
Giao thoa đời nhau giăng giăng ngang nhịp thở
Thổn thức nỗi lòng vương vấn tuổi hồng hoa
Trả những bức tường rêu phong
mái ngói thâm nâu
Đêm mưa gió phai nhòa chùm lộc vừng nũng nịu
Hương hoàng lan trốn tìm thinh không hoang hoải
Em trả anh cánh mộc miên đỏ tim xa ngái
Loang máu đào mạch đập thời gian ngăn ngắt áng chiều hôm
Nhận lại đi anh gom nhung nhớ giận hờn
Ta trở về với bình yên lắng đọng
Em góp chông chênh cho đời thêm ương ngạnh
Góc nhỏ tâm hồn xao xác phố du miên
Chiều vắng hoang vu bên dáng dấp dịu hiền
Anh có thấy lòng mình thật bình yên đến lạ!!!
09.04.2021
No comments:
Post a Comment