NGÀY
Người đã cho bao niềm thương nỗi nhớ
Đợi nắng vàng đến sầu muộn hằng đêm
Đem cơn nóng len lén bước lên thềm
Khơi ký ức dâng lên niềm trăn trở
Ngày nóng bức thương vòng tay tình lỡ
Bóng cây buồn héo hắt dưới trời đông
Vẳng xa kia tiếng khóc xé trong lòng
Dạ u uất dòng sông ròng đơn lạnh
Ngày nhung nhớ con nắng tình đâu tạnh
Mang đến đời bằng khoảnh khắc cuồng giông
Nóng dập dồn mang hờn sau giá buốt
Thổi vào đời tiếng nghẹn của những ngày.....
Xuân có là mùa hoa lá đổi thay
Còn Đông có là mùa mây hay rủ
Và Hè, Thu cành cây trơ ủ rũ
Hay chỉ NGÀY luôn ngọt những lời ru
Quốc Thái
Họa bài ĐÊM của th Tuệ Tâm
ĐÊM
Ai đã rót nỗi buồn lên đỉnh nhớ
Gọi mưa về sầu muộn đắng lòng đêm
Mang giọt sương thao thức rải bên thềm
Khua nỗi nhớ trào dâng miền trăn trở
Đêm hoang vu xót vòng tay duyên lỡ
Mảnh trăng gầy khao khát giữa trời đông
Ở đâu đây tiếng bấc nhói vào lòng
Tim thổn thức con nước ròng hoang lạnh
Đêm khắc khoải cơn mưa tình chưa tạnh
Gieo xuống trần bằng những trận bão giông
Mưa ào ạt giăng buồn trong giá buốt
Rớt xuống đời bằng tiếng nấc thâu đêm...
Ai bảo Xuân là hạnh phúc êm đềm
Ai bảo Đông là hoa tàn mây rủ
Còn Hè, Thu lá cây khô ủ rũ
Chỉ có ĐÊM mật ngọt mọi nỗi niềm ?
30.03.2021 TT
No comments:
Post a Comment