Y ĐỀ
(TA YÊU EM)
Ta yêu em- người con gái không sợ gian nan vẫn bước lên phía trước
Ta mến em- ở độ tuổi xuân thì đã đối mặt những khó khăn trong đời
Ta quý em- luôn là người có trách nhiệm với bản thân và mọi người
Ta phục em- luôn can đảm bước qua ngàn dâu bể
Em đang dần bước qua tuổi ba mươi
Mà vẫn chong chênh trên con thuyền nhân thế
Nhưng em vẫn vững tay chèo để vượt qua những thác ghềnh
Giữa biển người rộng thênh thang, em vẫn không cần nương tựa
Em là cô lái đò miệt mài chăm chỉ
Dâng hiến cả thanh xuân để đưa khách sang sông
Ước mong rằng các vị khách sẽ thành công
Không gian khó như dòng đời cô gái trẻ
Em người con gái gan lì
Luôn tự nhủ bất cứ việc gì cũng không được mềm yếu
Nếp sống em tựa như tấm đồ biểu
Luôn đi lên vượt nhương nhiễu của hồng trần
Đã bao lần em vượt sóng ở trên sông
Chứng kiến cảnh chia ly mà lòng luôn đau nhói
Em có sợ, sợ tình kia đến vội
Rồi chia lìa không tiếc nuối điều chi
Em hiểu rằng sắc xuân có mấy khi còn đọng
Nhưng tình yêu thì vang vọng một đời
Yêu thiên nhiên, muôn thú, cánh hoa rơi
Yêu lớp trẻ bên đời đầy thơ mộng
Anh yêu em- người con gái đã trải qua những hỉ, nộ, ái, ố của cuộc đời
Anh yêu em- không sợ khó khăn mà tiến tới
Một tình yêu vào tương lai chói lọi
Em là hành trình trong mỗi bước chân anh
Quốc Thái
Họa bài TA YÊU EM của ts Tuệ Tâm
TA YÊU EM
(tặng những cô gái như EM)
Ta thương em - Người con gái sớm bước qua giông bão cuộc đời
Ta yêu em - Chạm tuổi ba mươi, em có nhiều hơn những người con gái có
Ta quý em - Chẳng nhẹ dạ, cả tin, non nớt làm cô gái nhỏ
Ta phục em - Chẳng dựa dẫm vào ai mơ ước chuyện lâu bền...
Em nuốt đủ khổ đau nên lòng vơi bớt mớ niềm tin
Trái tim khó mủi lòng trước hão huyền người đời ưa nói
Chỉ âm thầm lắng nghe và lặng thinh chờ đợi
Thốt nhiên thương, nhưng ngăn yêu, nhớ biết cầm chừng !
Em miệt mài tuổi thanh xuân cho những chuyến đò tri thức và tình thân
Như ngọn nến cháy kiệt cùng trong thời son trẻ
Giờ nhìn lại phút chạnh lòng môi em nứt nẻ
Run rẩy nụ cười khiến ta thương em đến độ đau lòng !
Em đã gan lì quá nhiều nên không cho phép mình mềm yếu
Như rừng cây đã từng một lần cháy rụi
Nhưng vẫn quyết tâm ươm chồi mới để đơm hoa
Khát thèm rừng trong tâm luôn quẫy đạp đến xanh ngần !
Biết nói gì khi em đã chạm sóng trên sông
Mắt nhuốm biệt ly nhiều rồi nên ta nào dám làm gì cho em khóc
Sợ dòng đời em mang theo vốn mênh mông cô độc
Sợ lại làm khổ em khi nối những ân tình xa...
Yêu em rồi ta biết son trẻ, mĩ miều, xinh đẹp rồi cũng phôi pha
Chỉ có trái tim đàn bà càng tổn thương lại càng mê hoặc
Nhưng sợ lắm em ơi, nhỡ đâu lòng ta phản trắc
Biết em yêu quá rồi...sẽ hớn hở, huyênh hoang...chạy trốn !
Ta yêu em - Người con gái đã nếm đủ đắng cay, mặn ngọt
Dối lừa hay chân thành em mặc nhiên cảm nhận
Chạm tuổi ba mươi trẻ con đâu mà dễ dàng lệ ngấn
Em cứ kiên cường, bay xa đừng sợ vùng trời ngoài kia màu xám nha em !
Tuệ Tâm
02.02.2021
No comments:
Post a Comment