Friday, February 19, 2021

Truyện ngắn: HOANG TƯỞNG tiếp theo và hết

 HOANG TƯỞNG

(Tiếp theo)


(*Như đã nói ở phần 1. Đây chỉ là câu chuyện hư cấu. Những nhân vật trong truyện không có thật. Nên nếu ai đó lỡ nhìn thấy mình trong đó thì chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Tác giả không hề đả kích ai. Mong quý vị đừng nên tức giận và niệm tình bỏ qua. Truyện hơi dài tý, mong quý độc giả cố gắng đọc nha. Đa tạ)

***

Cuộc đời mà, nó vẫn cứ đưa đẩy như thời tiết bốn mùa, như nắng như mưa. Và cái câu mà cổ nhân đã nói: "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã" vẫn luôn được lưu truyền và có hiệu quả cho đến tận hôm nay.


Dòng đời xô đẩy đã xui khiến Minh gặp được Mai. Minh như người chết đuối giữa dòng đời khi bắt gặp cái phao Mai. Và Mai cũng vậy. Mai, người phụ nữ được cho là đã nhiều lần gãy đổ chấp vá, và đã lên đến chức nội, vẫn mặn mà dưới con mắt của Minh. Mai cũng mang trong mình những ảo tưởng hảo huyền nên rất hạp với Minh. Có lần Mai nói với Minh:

-Anh nè, anh có biết không, ở ngoài kia có khối đàn ông theo đuổi em. Nhưng em không chọn ai hết.

-Ồ vậy hả? Vì sao em không chọn một trong số họ - Minh hỏi

-Vì em...... - Mai bỏ lửng câu nói và liếc nhìn Minh âu yếm.


Sau nhiều lần trò chuyện tâm đầu ý hợp. Minh đã bị Mai hớp hồn và trở thành một con thiêu thân lao vào đống lửa tình ấy.

Tình yêu mà, nó không có giới hạn. Khi con tim mách bảo thì tình yêu nảy nở thôi. Nhưng con tim cần phải tỉnh táo kèm theo lý trí. Giữa hai người yêu nhau không có tội tình gì nếu họ là những người độc thân, đã ly hôn. Còn ngược lại thì nằm trong diện ngoại tình và đáng bị xã hội lên án. Nhưng ở đời có kẻ trộm nào tự nhận mình là ăn trộm đâu chứ. Và kẻ gây án đâu ngu dại gì giấu hung khí để người ta vạch mặt. Người ta thường nói "giấy không gói được lửa" hay "cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra".

Sau bao ngày hò hẹn giữa Minh và Mai thì bạn bè của họ phát hiện. Mọi người khuyên can, ngay cả đả kích thì bọn họ vẫn dính như sam.

Thấy tình thế ngày càng nghiêm trọng. Mấy người bạn của Minh và Mai bàn nhau khuyên can họ. Huy tình nguyện đi đầu. Huy hẹn Minh ra quán cà phê:

-Minh này, bọn mình là bạn bè với nhau, trân quý nhau nên cần phải góp ý và chia sẻ với nhau. Hôm nay tôi hẹn ông vì có vài điều muốn nói.

- Chuyện gì, ông nói mau, tôi không có thời gian - Minh nói

-Chuyện về mối quan hệ của ông và Mai.

-Thế mắc mớ gì đến mấy ông nè.

-Cả ông và Mai đều có gia đình riêng, nên chuyện tình cảm trai gái là không thể.

- Giữa chúng tôi không có gì, chỉ là bạn bè bình thường thôi.


Minh cáo gắt và đứng vậy đi về. Huy buồn lòng nên gọi điện thoại cho Hoàng:

- A lô, Hoàng nghe đây. Có gì không Huy?

- À chuyện tôi đi gặp Minh đó mà. Hắn chối và giận dữ bỏ về

-Thôi được. Để tôi nói với hắn xem sao.


Các chị em phụ nữ cũng hết lời khuyên Mai đừng phá hoại hạnh phúc người ta. Mai cũng chối là chỉ xem Minh như bạn bè hợp ý mà tâm sự thôi.


Vài ngày sau Mai tìm gặp Minh khóc nức nở:

-Mấy đứa nó xấu, ganh tỵ với em

-Không sao, có anh ở đây không ai dám làm gì em đâu.

-Anh nhớ bảo vệ em nha

-Ừ, anh hứa.

-Anh biết không, tất cả cái bọn đàn ông trong nhóm mình ai cũng thích em, muốn làm bạn trai của em. Nhưng em chỉ thích và sẽ yêu chỉ mình anh thôi. Còn bọn phụ nữ thì ganh tỵ với sắc đẹp của em đó. Nhất là con Lý Lệ Thanh đó anh-Mai kể lể.

-Anh sung sướng lắm vì được em chọn. Mấy thằng kia sao bằng được anh. Bọn chúng có gì nè.


Sau sự thất bại của cả Huy lẫn Hoàng. Tuấn bèn gọi điện thoại cho Minh:

-A lô Minh, Tuấn đây. Nói chuyện với ông một chút được không?

-Ok. Chuyện gì?

-Thì chuyện của ông và Mai đó

-Khỏi nói.

Nói xong Minh cúp máy không một lời từ giả. Sau chuyện này Minh rủ Mai cắt đứt mọi liên lạc với bạn bè cũ. Kể từ đó không một ai liên lạc được với hai người này, cũng như biết họ đang làm gì, ở đâu.


Trong một buổi sáng đẹp trời Nghĩa và Đạt tình cờ gặp Minh, họ rủ Minh vào quán để ăn sáng cà phê và trò chuyện. Sau khi tán gẫu chuyện trên trời dưới đất, Đạt vào chuyện:

-Minh nè, tụi này quý ông nên không muốn ông sa lầy. Ông hãy dứt ra khỏi bà Mai đi.

-Tôi và Mai không có gì. Mấy người bị ảo tưởng thôi. Mai thân cô thế cô, cả đám mấy người hùa nhau ăn hiếp Mai. Tôi là một quân tử nên phải bảo vệ người cô thế- Minh hùng hổ.

-Này Minh, hãy bình tỉnh coi nào. Bà Mai thân cô thế cô à. Bà Mai đã có gia đình cả trai gái dâu rể, cháu chắt mà cô đơn thế nào - Nghĩa nói.

-Tất cả các ông đều mê Mai. Còn mấy bà thì ganh tỵ với sắc đẹp của Mai. Mai không chọn mấy ông nên mấy ông ganh ghét. Mai hay nói chuyện với tôi nên mấy ông lại ganh tỵ với tôi rồi đi đặt điều - Minh gân cổ cải chầy cải chối

- Thế thì thôi. Bọn này sẽ không nói gì nữa. Ông bị hoang tưởng và cả bà nội Mai đó cũng bị hoang tưởng. Hello, tất cả chúng ta đã có gia đình, chúng tôi không bị mê mụi như ông. - Đạt nóng giận đáp lời.

-Thôi mình về. Hắn hết thuốc chữa rồi. - Nghĩa tiếp lời.

- Tôi không cần mấy ông phê bình góp ý. Mấy ông chỉ là một lũ ganh tỵ.

Đạt tức giận định đấm vào mặt Minh một cái nhưng nghĩa đã can ngăn.


Từ đó về sau không ai muốn đá động hay nói gì đến chuyện Minh và Mai nữa vì họ đã quá chán ngán hai con người này. Mấy vị lớn tuổi hơn như Phan, Ngữ, Đăng, Tuân cũng bị Minh và Mai cho là ganh tỵ với họ và mê mụi bà Mai nhưng không được đáp lại thì ngậm im miệng từ trước đến giờ. Còn hai người đó cũng lén lút giữ mối quan hệ mà ai cũng thấy bất bình thường trừ Minh và Mai.

Quốc Thái


P.S. bình luận như thế nào là ý của độc giả, tác giả chỉ tương tác với bạn đọc của mình thôi nha.


No comments:

Post a Comment