BAO LẦN...
Người ta thích nhắp chén trà
Còn Thơ thì vẫn riêng ta độc loài
Bao lần say đắm lòng ai
Bao lần ngóng đợi em đây nhoẻn cười
Bao lần ta cứ đợi khơi
Bao lần ghép chữ nên lời gởi nhau
Bao lần chôn dấu niềm đau
Đành mượn cái chữ vội mau viết liền
Hoa vàng nở rộ ngoài hiên
Hồng gai thơm ngát chẳng phiền gió phi
Mặc kệ ai ở ai đi
Thôi thì duyên nợ mấy khi cuộc đời
Thương thì cứ giữ ai ơi
Vui khi nhìn thấy em cười... ra Thơ!!!
Quốc Thái
Họa bài DẠI KHỜ của th Tuệ Tâm
DẠI KHỜ
Người đời say rượu say trà
Say Thơ chỉ có mình ta lạc loài
Thơ làm ngơ ngẩn hồn ai
Nắng mưa, hoa lá, cỏ cây, nụ cười...
Nhiều khi Thơ cứ khơi khơi
Bỗng đâu câu chữ thành lời nối nhau
Đêm nằm sắp ngủ, mắt đau
Thơ lay ngồi dậy, bút mau ghi liền
Nhành Lan nở trước mái hiên
Tiếng chim lạc bạn, muộn phiền, thị phi...
Bâng khuâng kẻ ở người đi
Tình duyên, tan hợp đôi khi, chuyện đời...
Dại khờ một tí người ơi
Cho ai mượn một nụ cười...tỉnh Thơ !!!
Tuệ Tâm
27.02.2021
No comments:
Post a Comment