NAM VANG MIỀN KÝ ỨC
(Cảm tác bài BAN MÊ VÙNG KÝ ỨC của Tran MoBin )
Một chiều tôi ghé đến Nam Vang
Vùng đất hoang vu cuộc chiến tàn
Thành phố đang hồi sinh sự sống
Người dân hãnh diện đất Nam Vang
Những ngày lưu lạc xứ Nam Vang
Xui khiến cho tôi được gặp nàng
Cô gái người Hoa mang máu Việt
Học hành phát triển đất Nam Vang
Nam Vang xứ sở của chùa vàng
Đường phố rộng mở trông thật sang
Hàng quán đông vui nhộn nhịp lắm
Đêm về vang tiếng giọng ca vàng
Đêm về đi dạo phố cùng nàng
Diện váy thời trang thấy thiệt sang
Bao kẻ tình si đưa mắt liếc
Lòng tôi rạng rỡ phút huy hoàng
Bên nhau hạnh phúc thật vô vàng
Bỗng chốc cuộc tình đành vỡ tan
Hộ đối môn đăng quy luật cũ
Chia đôi hai đứa thật phủ phàng
Tôi nghèo chẳng có tý vàng mang
Nàng lại trang đài xe xịn sang
Bốn bánh bác tài đưa lẫn đón
Tôi đành phải đứng ngắm theo nàng
Buồn lòng tôi rời xứ Nam Vang
Từ dạo chia xa chẳng gặp nàng
Chẳng biết bây giờ em sao nhỉ
Lên bà con cháu chắc đầy đàn
Mấy mươi năm lẻ vẫn còn mang
Thương hoài một thuở xứ Nam Vang
Quốc Thái
Ảnh Ngắm Em của Khương Hùng
No comments:
Post a Comment