Tuesday, December 8, 2020

THÁNG CUỐI NĂM NHỚ VỀ

 THÁNG CUỐI NĂM NHỚ VỀ...

Tháng cuối năm đông về mang giông bão

Bão ngoài khơi hay bão ở trong lòng

Em giã từ tìm con bến đục trong

Cho anh ôm khối tình lòng tuyệt vọng


Tháng cuối năm bốn mùa như cô đọng

Xuân hè vui vì có bước chân em

Thu đông sầu khi hoàng hôn lẻ bóng

Ôm khối sầu anh ngóng bóng hình em


Tháng cuối năm trời chiều vội nhá nhem

Tình đầu ấy anh đem vào dĩ vãng

Nhưng ngày qua làm sao anh quên lãng

Những bước chân cùng nhạc quán xôn xao


Tháng cuối năm dòng đời bỗng hư hao

Bao ái ố làm sao mà diễn đạt

Bảo u mê nên người ta bắt nạt

Ăn năn rồi có là thật hay không


Tháng cuối năm nhớ tình đầu không nhở

Em run tay khi anh lỡ chạm vào

Đôi mắt nhìn ngó miết tận trời cao

Em e ấp dấu tay sau làn áo


Tháng cuối năm cuộc đời như giông bão

Ba năm tròn em vứt áo ra đi

Bởi anh nghèo nên chẳng có thứ chi

Đôi tay trắng làm gì được em hiểu


Tháng cuối năm thương mối tình thơ dại

Người xưa nay chắc còn nhớ đâu mà

Bên hiên nhà đưa võng hát ầu ơ

Nghe xa vắng trong ơ hờ đêm lạnh

Quốc Thái


Hihi,  họa ý vui với em chút nha Tran MoBin


MƯA CUỐI MÙA 


Tháng mười hai trời vẫn còn giông bão 

Mưa đầy trời thấm lạnh ướt bờ vai

Em biết không mỗi mùa thêm nỗi nhớ 

Mưa cuối mùa rơi ướt cả vào thơ 


Em yêu ơi cớ sao trời trăng trở

Gọi mưa về cho nỗi nhớ lên ngôi

Anh lặng im với bao điều muốn ngỏ

Em phương trời có hiểu thấu lòng anh?


Em yêu ơi cuộc đời không chờ đợi 

Cho chúng mình ru lại khúc tình xa

Mưa ngày xưa ta nhìn trời khát vọng 

Mưa bây giờ hiu hắt bởi mùa đông


Em ước mơ một khung trời rộng mở 

Anh vào đời xuôi ngược cả tuổi thơ 

Cánh hoa kia còn in trong trang vở

Em bây giờ có còn giữ bài thơ ?


Tình yêu đầu vẫn thường hay dang dỡ

Tình đôi mình mới chớm cũng phai phôi

Khúc hát xưa em có còn giữ lại 

Chuyện chúng mình hãy để gió mưa bay


Nhớ thuở ấy em vừa tròn mười bảy 

Bước vào đời bao khát vọng tương lai

Em đi xa ước mơ còn gửi lại 

Anh trở về thầm hiểu hết ngày mai


Bao mùa đi anh quên thời vụng dại 

Nghĩa với tình ta không thể chia hai

Mưa mùa đông đưa ta về dĩ vãng 

Nhớ thương nhiều, mưa muộn tháng mười hai.


      Trần Mô Bin. 7-12-2020


No comments:

Post a Comment