TRĂNG
(họa thơ ts Tiến Phin)
Thế nhân chẳng mấy ai kêu bà
Cũng bởi mang hình nét kiêu sa
Bên gốc cây đa cùng chú Cuội
Ngày tháng không già lại trẻ ra
Rõ ràng là chị lại kêu ông
Một kiếp lênh đênh ở tận không
Lúc đẹp lúc không người mãi nhớ
Hết chờ đến đợi lại mong trông
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment