MÙA ĐÔNG LẠI VỀ
Đông về gió nhẹ mơn man
Để chàng lữ khách nhớ nàng sơn khê
Nhớ vườn rau nhỏ miền quê
Nhớ đêm trăng tỏ len khuê phòng nàng
Thoát cái đông lại ghé sang
Anh gom nỗi nhớ gởi nàng phương xa
Quê hương muôn vạn sắc hoa
Nhưng sao sánh được nàng hoa diễm kiều
Đông về mang gió liêu xiêu
Cho anh thêm nhớ dáng yêu mỹ miều
Núi non hùng vĩ bao nhiêu
Là trong anh chứa bấy nhiêu tình nàng
Lời thơ câu chữ hân hoan
Kết vào sợi tím sợi vàng thiết tha
Miên man nâng ngón tay ngà
Em gõ con chữ mặn mà thương yêu
Đông về mang một lời yêu
Yêu quê mến nước lẫn phiêu cùng nàng
Ngày mai ca khúc khải hoàn
Anh em ta dựng thiên đàng ái ân
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment