LÀ DUYÊN NỢ PHẢI KHÔNG
Ở hai đầu xa cách
Nhưng mà vẫn gần nhau
Cảm xúc lại dâng trào
Qua những dòng tin nhắn
Cuộc đời dù tất bật
Nhưng như chắc một điều
Tim khắc nhiều nhung nhớ
Như từ thuở mới quen
Ngày đêm đợi ánh đèn
Của đôi bên tỏa sáng
Vần thơ lên điểm hẹn
Cùng chia sẻ tâm tình
Hoàng hôn rồi binh minh
Mình khắc sâu hình bóng
Anh em chung lối mộng
Là duyên nợ phải không
Quốc Thái
PHẢI CHĂNG LÀ DUYÊN NỢ
Có một thứ cảm xúc
Mang tên là nhung nhớ
Len vào từng hơi thở
Ngấm vào những câu thơ
Để có lúc ngu ngơ
Chả khác gì đứa trẻ
Có chút gì mắc cỡ
Chẳng nhận ra chính mình
Sao cứ nghĩ linh tinh
Nhớ nhung một bóng hình
Hết đêm đến bình minh
Chẳng lúc nào thôi nhớ
Phải chăng là duyên nợ
Nên dù muôn cách trở
Vẫn mãi như vàng thau
Vẫn chẳng quên được nhau...
Tuệ Tâm
20.12.2020
Ảnh Tuệ Tâm
No comments:
Post a Comment