ÁO TRẮNG THƯƠNG YÊU
Áo trắng thơ ngây chả biết sầu
Trinh nguyên thuần khiết tựa mưa ngâu
Yêu thương hoài bão luôn ôm ấp
Mơ mộng tương lai mãi khắc sâu
Tâm trí hiền lương không tính toán
Con người nhân hậu chẳng mưu cầu
Cái thời tuổi ngọc sao vui quá
Đã mất đi rồi bởi tại đâu?????
Quốc Thái
Ảnh lấy trên trang thơ Em và Thơ
No comments:
Post a Comment