DUYÊN PHẬN
Duyên đã đủ thì mình bền vững
Tình chẳng phai dù hứng phong ba
Người đi người ở lại nhà
Tình xa nhưng vẫn đậm đà thiết tha
Đời dâu bể nhưng mà ấm áp
Bởi vì em nguyện đáp tình này
Thời gian nào có đổi thay
Thuyền quyên phận gái chờ ngày lẫn đêm
Mong em vẫn êm đềm cuộc sống
Dẫu đơn côi gác trống khuê phòng
Nhưng mà em vẫn đợi trông
Vì người xa xứ một lòng thủy chung
Em đã hẹn đi cùng đến cuối
Giữ nguyên tình từ buổi gặp nhau
Trải qua mấy bận hoa đào
Em luôn vững ý chớ nào đổi thay
Yêu anh dẫu đêm dài cô quạnh
Gác không tên trở lạnh đêm buồn
Bao lần dòng lệ đổ tuôn
Mấy lần em nguyện vẫn luôn yêu chàng
Anh hãy nhớ ngôi làng năm cũ
Có hàng dương liễu rủ bên đường
Nhớ người con gái anh thương
Nhớ làn môi thắm mà hường xinh xinh
Đời ta lắm xuân tình nở rộ
Áo tình kia không ngộ nhận đâu
Duyên xưa nay đã bắt cầu
Chờ anh về đến xây câu thơ mình
Gà sẽ gáy bình minh ló dạng
Anh và em hai mạng cùng chung
Đường xa dẫu có mịt mùng
Nhưng em tin tưởng trùng phùng nay mai.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment