HÀ THÀNH HỒI ỨC
Đây Hồ Gươm tôi đã từng đếm bước
Đó Hà thành tôi đã được rong chơi
Được ngắm cụm mây xanh ngát lưng trời
Phố nhộn nhịp khiến yêu đời sống lại
Chợ Đồng Xuân có thật nhiều hoa trái
Phố Hàng Đào những gái trai đi qua
Rất nhiều đôi nhìn đã thấy mặn mà
Làm cho vùng đất thành Hà đẹp lắm
Kia cái ngõ Văn Chương sao xa thẳm
Này căn nhà xinh đằm thắm rộn ràng
Chủ nhà thời chẳng có thứ gì sang
Ngoài tình cảm thật nồng nàn hào phóng
Những con phố hẹp âm thầm như lọng
Mái rêu phong ngói in bóng thời gian
Ngõ quanh co nối với những tiệm hàng
Cà phê uống ngồi nhìn nàng hoa nở
Hà Nội đó bao nỗi thương niềm nhớ
Vẫn trong tôi từ cái thuở ngày xưa
Tiếng cười vui cùng nhịp võng đong đưa
Chưa trở lại thấy mình vừa như bực
Mùa hè đến nó thật là oi bức
Mùa đông sang lại rét cực tâm can
Bốn mùa đây phân biệt rất rõ ràng
Như người thiếu nữ lúc đang xuân ngỏ
Ba mươi sáu phố phường từ dạo đó
Những danh thơm ở khắp ngõ cùng đây
Người dân luôn vui vẻ lại sum vầy
Thành đô nhộn nhịp những ngày xa tít
Hà Nội vẫn trong tôi từng thớ thịt
Của một thời tuổi con nít ngây thơ
Bấy nhiêu năm lòng cứ mãi trông chờ
Về thăm lại ngôi Đền thờ Ngọc Sơn
Quốc Thái
Ảnh MXH
No comments:
Post a Comment