TÂM TÌNH
Nắng Chủ nhật băng mình nơi hoang vắng
Gió heo mây chợt văng vẳng đâu đây
Nhánh cây khô như vũ nữ thân gầy
Dòng suối mát ngất ngây đàn cá lội
Ngày Chủ nhật nên em đâu bước vội
Bên tách cà phê em ngắm khối người qua
Kẻ vô tư người thì lại lơ là
Cũng có người quá lo chuyện cơm áo
Gió nhè nhẹ lung lay niềm hư ảo
Em rong chơi rảo bước khắp hồng trần
Tim chợt buồn và có lúc bâng khuâng
Nghe tiếng nói ai gần bên tai nhỉ
Những vần thơ đã gói bao kỷ niệm
Bụi thờ gian vẫn hoài niệm không ngừng
Nhớ một người mà ta gọi người dưng
Rồi tự hỏi người có từng như ta nhớ
Bất chợt nghe tiếng thân quen muôn thuở
Ngước nhìn lên trong bỡ ngỡ ngại ngùng
Mơ một ngày trên một lối đi chung
Trao câu chữ bao thẹn thùng thân mến.
Quốc Thái
Ảnh mạng xh
No comments:
Post a Comment