CHIỀU
Chiều đếm bước cô đơn nơi trần thế
Trời tháng Năm như thể đông trong lòng
Kỷ niệm nào gợi lại những đợi trông
Cùng nhắc nhớ thêm nhiều những ước mong
Chiều đếm bước cô đơn nơi trần thế
Tâm hồn buồn như chẳng thể phôi phai
Những mộng mơ trôi theo bao tháng ngày
Khiến cho mình nghe cay đắng bờ môi
Chiều đếm bước cô đơn nơi trần thế
Khu phố xưa nay vắng bóng một người
Bác lao công trường xưa không còn nữa
Nghe điệu buồn của nhạc khúc Tàn Tro
Chiều đếm bước cô đơn nơi trần thế
Ai đã quên lời hẹn ước bên đời
Những vần thơ nay lại bỗng chơi vơi
Từng con chữ như lạc giữa ngàn khơi
Chiều đếm bước cô đơn nơi trần thế
Nghĩ đến người mà ta chẳng thể quên
Bước chân lang thang qua những thác ghềnh
Dẫm nát lá sầu dẫm nát tim đau.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment