DẤU YÊU ƠI
Khi đêm xuống người ta hay thinh lặng
Hồi ức vui như văng vẳng đâu đây
Sóng mơn man ôm dáng em tràn đầy
Muôn sức sống và tình cao hơn nữa
Quán thân quen em hớp ngụm phê sữa
Con phố xưa như đưa bước em về
Thương thật nhiều những góc nhỏ Buôn Mê
Nơi em đến với tràn trề sức sống
Cực trăm bề cảm thấy không vất vả
Bởi vì đời cho tất cả đam mê
Hằng đêm em mơ thấy anh trở về
Cùng đi dạo thành Buôn Mê yêu dấu
Phố vắng anh trời cao như đã thấu
Nên cho em nghị lực đấu thời gian
Tình yêu kia vẫn bùng cháy ngút ngàn
Dấu yêu ơi.... đời muôn vàn nỗi nhớ.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment