THÁNG NĂM LỖI HẸN
Tháng Năm đã hẹn với nàng Thơ
Nhưng chẳng thấy đâu để phải chờ
Trời nắng chói chan buồn quá đỗi
Trong lòng sao bỗng thấy bơ vơ.
Giọt lệ lăn dài trên má em
Hạt sương buổi sớm đọng bên thềm
Để cho lòng dạ cồn cào nhớ
Chờ đợi hết ngày rồi đến đêm.
Sao đành lỗi hẹn hỡi anh ơi
Mưa gió dẫu đi bốn phương trời
Vẫn hẹn ngày về đây tái ngộ
Tình này em chẳng thể buông lơi.
Em đâu thèm giận cũng không thương
Anh thích thì đi khắp phố phường
Khi mệt nhớ quay về chốn cũ
Bởi vì em vẫn nhớ và thương.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment